Tuyển tập hình ảnh và hình nền tướng Zyra (Gai Nổi Loạn) trong game liên minh huyền thoại LOL (League Of Legends) với chất lượng full hd. Sinh ra từ một thảm họa ma thuật cổ xưa, Zyra là cơn thịnh nộ của tự nhiên thành hình-nửa người nửa thực vật, nhen nhóm những sự sống mới trên từng bước chân. Cô xem những kẻ phàm tục ở Valoran chỉ là con mồi cho bầy cây của mình, và chẳng nghĩ gì khác ngoài việc tàn sát chúng với những chùm dây gai chết chóc. Dù ý định thực sự của cô chưa được tiết lộ, Zyra vẫn đi khắp thế giới, thỏa mãn thôi thúc nguyên thủy được chiếm một nơi làm thuộc địa, và bóp nghẹt mọi sự sống khác trong đó.
Tiểu sử tướng Zyra (Gai Nổi Loạn) trong liên minh huyền thoại:
Kí ức của Zyra cổ xưa như chính những bộ rễ sâu thẳm trong lòng đất vậy. Giống loài của cô vẫn còn là những cây non khi cuộc Chiến Tranh Cổ Ngữ nổ ra, khi những đội quân người phàm chém giết lẫn nhau để tranh giành món chìa khóa của tạo hóa.
Ẩn giấu trong những tán rừng rậm rạp phía nam Kumungu, đâu đó bên những con sông cái chia cắt giữa miền đông Shurima, tồn tại Khu Vườn Zyr trong thần thoại. Ma thuật nguyên thủy đã biến đổi đất thịt nơi đây theo một cách lạ kỳ và khác thường, khiến những loài cây ăn thịt dữ tợn mọc lên và săn đuổi bất kỳ sinh vật nào trong tầm ngắm. Chúng lan tràn và nuốt chửng, chẳng đoái hoài gì đến sự tồn tại của sinh vật khác, và chỉ biết quấn những cuộn dây leo chúng trên tất cả các cánh rừng và đầm lầy chúng đi qua. Tất cả chúng đều là Zyra… và chúng phát triển thật nhanh, ngay cả trong lửa khói chiến tranh.
Một đám lính, với chiến ý đã bị thời gian nuốt chửng từ lâu, tiến sâu vào trong khu rừng mong kiếm tìm được những thứ báu vật bị lãng quên. Họ được dẫn dắt bởi một nữ pháp sư đầy tham vọng – nhưng nơi rừng thiêng đầy rẫy phấn độc đã dần đánh gục họ.
Và những cư dân nơi Khu Vườn cũng chống lại họ, dây leo của chúng xé toạc giáp trụ và da thịt họ một cách dễ dàng. Dù chống trả anh dũng, những chiến binh đó biết rằng họ sẽ không thể trụ được lâu, và đã lui về chỗ nữ pháp sư với mong muốn được sống sót. Tập trung toàn bộ sức mạnh của mình, cô ta đã tạo ra một vụ nổ khủng khiếp. Không khí bị đốt cháy bởi những kí hiệu cổ ngữ, tỏa ra thứ ánh sáng ma thuật vừa kịp lúc những sợi dây leo vươn đến chỗ họ.
Chỉ trong thoáng chốc, mồi lửa vô tình đó đã khiến cho khí đốt trong vùng đầm lầy xung quanh bốc cháy, tạo ra một vụ nổ ma thuật hủy diệt tất cả những sinh vật sống hàng dặm xung quanh đó. Và đối với những người sống sót sau Chiến Tranh Cổ Ngữ, chẳng ai còn biết được về số phận sau cùng của Khu Vườn Zyr nữa cả.
Nhiều thế kỷ trôi qua. Mặt đất nơi từng diễn ra trận chiến ấy giờ chỉ còn là một chốn hoang tàn, không sự sống… nhưng sâu bên trong lòng đất, có thứ gì đó đang khuấy động. Sống sót nhờ vào nguồn năng lượng dự trữ, và được nuôi dưỡng bởi những kẻ đã ngã xuống. Một túi hạt nở ra, phát triển với tốc độ phi thường, và rồi một ngày, sinh vật đó trồi lên, thở dốc và lẫn lộn, nhưng giờ đã tự do.
Nó quan sát thế giới này vỡ vụn và đổi thay, tràn ngập những nguồn sống và ý tưởng mới. Tâm trí nó giờ là một mê cung được tạo nên từ những ký ức lẫn lộn, được lấy ra từ đất thịt ẩm ướt và bơm vào tâm thức non nớt của nó. Nó nhớ về mặt trời, về mùi vị của những cơn mưa, về sức mạnh, và về nỗi đau đớn của hàng trăm người đã ngã xuống nơi đây.
Nó-cô ta- tự gọi mình là Zyra, mà chẳng hề hiểu vì sao.
Khi tiến vào vùng đất hoang dã cách xa nơi mình được sinh ra, Zyra nhận ra rằng cô khác biệt với tất cả những sinh vật mà cô đã bắt gặp. Người thường là những kẻ luôn sợ hãi và khó ưa, trong khi những thực thể siêu nhiên thì luôn thất thường và cao ngạo. Chẳng ai trong số họ tỏ vẻ tôn trọng thế giới mà họ đang tồn tại cả, sự tồn tại của bọn họ bòn rút tất cả mọi thứ, và điều này càng khiến Zyra trở nên giận dữ và khinh miệt họ. Bỗng nhiên, một nguồn sống dâng trào trong những bước chân của cô-cây cỏ biến đổi và tiến hóa dưới ánh nhìn của cô, phóng ra những chiếc gai độc hay quất những xúc tu với một tốc độ đáng kinh ngạc.
Tách ra khỏi rễ cây và được tự do di chuyển, Zyra cùng những đứa con chết chóc của cô hấp thụ, phát triển, và dần bóp nghẹt những sự sống khác trên thế giới. Cô xâm lấn những vùng nông trại, nuốt chửng cả những ngôi làng, hủy diệt những chiến binh đủ dũng cảm hoặc ngu ngốc khi dám đương đầu với mình, và luôn để lại những bào tử thực vật chết chóc trên đường đi.
Khi những con sông vùng Shurima bắt đầu chảy trở lại, một loài thực vật mới đã được phát hiện dọc bờ sông, từ từ lan tràn về phía tây sau mỗi mùa sinh sản. Dù bị đào khỏi mặt đất hay bị thiêu rụi bởi lửa, có lẽ chẳng thứ gì có thể ngăn được chúng phát triển cả…